Tình Vỡ
Tín Khang
GENRE Kỉ niệm anh sẽ cố xoá giờ em cứ đi bên ai kia
Em đừng bận tâm nơi đây tất cả anh làm vì em giờ vô nghĩa
Ừ thì tấm hình anh sẽ giữ lại khi nào anh buồn mở ra xem
Và người mang cho anh hạnh phúc chắc chắn có lẽ người đó không phải em
Em không cần nói, em không cần chối tất cả những gì em làm đâu
Vì chính anh đây là một thằng ngốc, ai biểu tin em ngay từ đầu
Tự anh gây ra giờ anh phải chịu chứ còn biết ngồi đó than trách ai
Để hôm nay anh phải nhận lại là một nỗi đau thật sâu không hề phai
Tất cả những cảm xúc buồn anh sẽ đưa hết vào lời ca
Và anh tập sống hiện tại chấp nhận nhìn em chung đường bên người ta
Hạnh phúc đó quá mong manh tại sao em không biết giữ lấy nó?
Để rồi một ngày anh chợt nhận ra người anh đang yêu bên cạnh nó
Thật ngu ngốc mà, chỉ biết thừa nhận trách bản thân
Tới bây giờ anh cũng chưa biết ai mới là người thật sự người em cần
Người nói yêu anh là em, người nói chia tay cũng là em
Nhưng người chịu đau đó... không phải em, tại sao lại là anh?
Một thằng tự kỉ trong đêm lạnh, anh phải làm gì đây em?
Từng hạt mưa rớt rơi trên thềm xưa
Ngắm giấc mơ khi xưa giờ cũng đã quá thừa
Tình mình đã chết theo những chiều mưa
Hãy quên đi... khi tình đã vỡ tan
Em cũng đã từng nói, nói chia tay thì không thể quay lại
Niềm đau chôn kín vào tim bây giờ nó cũng đã nhạt phai
Đánh đổi tất cả mọi thứ thì cũng chỉ vì một chữ yêu
Để rồi nỗi đau hôm nay nhận lấy ai thấu cho anh... em có hiểu?
Vứt bỏ đi tất cả những gì nó đã từng thuộc về em
Chôn vùi vào cát, ném vào quá khứ... hai chữ kết thúc nó đi kèm
Anh cố che đậy lấy cảm xúc để nước mắt không tuôn trào
Phải giả tạo với bản thân để nỗi đau ngừng hư hao
Anh nghĩ là...
Có phải anh quá yếu đuối trong trò chơi em tạo ra
Để hôm nay cái giá phải trả là anh đã mất tất cả
Ừ anh khờ không nhận ra những giả dối trong tình yêu
Cứ im lặng và tha thứ mà đâu biết em đã đểu
Yêu thật lòng thì người ta nói sao anh quá luỵ tình
Yêu giả dối thì lại không phải là bản chất của chính mình
Trốn chạy đi quá khứ, anh đi lạc trong nỗi đau
Đối diện với hiện tại đứng nhìn em với người sau
Từng hạt mưa rớt rơi trên thềm xưa
Ngắm giấc mơ khi xưa giờ cũng đã quá thừa
Tình mình đã chết theo những chiều mưa
Hãy quên đi... khi tình đã vỡ tan
Ngày hôm qua anh từng nghĩ không gì chia cắt được đôi ta
Và hôm nay chính em đã xoá những kỉ niệm của anh vào nhạt nhoà
Yêu thật lòng nhận lại giả dối, vô tình em đến đời anh
Chỉ là vở kịch khuất sau hoàn hảo, ngày qua ngày trôi qua chóng nhanh
Từng đêm trắng anh ngồi ôm lại những kí ức mơ hồ mỏng manh
Còn đâu những lời em hứa không xa rời và luôn bên anh
Cũng chỉ hi vọng cảm xúc nhất thời đưa anh tìm vào màn đêm sâu lắng
Nhặt lại kỉ niệm đổ vỡ mà em đem đi về vùng hoang vắng
Cảm ơn em người yêu cũ, giờ là mới của người ta
Em vội đến vội đi, vội rời xa vội nhạt nhoà
Cũng trong vòng tay kí ức người từng siết chặt đôi vai
Biến mất dần trong nắng sương mai thế nhưng niềm đau là mãi mãi
Còn không em hình bóng nhỏ theo anh dạo bước đường về mưa
Còn không cậu học trò nghèo bên người yêu xinh xắn của ngày xưa
Còn không em kí ức cuộc tình dẫu là buồn mà sao vẫn nhớ
Còn không em nước mắt lệ sầu rơi rớt mãi bỗng hoá cơn mơ
Này người ơi hãy thứ tha cho tình em
Xin anh hãy quên đi những lời ngày xưa ước hẹn
Vì em đã... đã hết yêu anh người ơi
Nhắm mắt buông lơi, tình mình chỉ có thế thôi
Em đừng bận tâm nơi đây tất cả anh làm vì em giờ vô nghĩa
Ừ thì tấm hình anh sẽ giữ lại khi nào anh buồn mở ra xem
Và người mang cho anh hạnh phúc chắc chắn có lẽ người đó không phải em
Em không cần nói, em không cần chối tất cả những gì em làm đâu
Vì chính anh đây là một thằng ngốc, ai biểu tin em ngay từ đầu
Tự anh gây ra giờ anh phải chịu chứ còn biết ngồi đó than trách ai
Để hôm nay anh phải nhận lại là một nỗi đau thật sâu không hề phai
Tất cả những cảm xúc buồn anh sẽ đưa hết vào lời ca
Và anh tập sống hiện tại chấp nhận nhìn em chung đường bên người ta
Hạnh phúc đó quá mong manh tại sao em không biết giữ lấy nó?
Để rồi một ngày anh chợt nhận ra người anh đang yêu bên cạnh nó
Thật ngu ngốc mà, chỉ biết thừa nhận trách bản thân
Tới bây giờ anh cũng chưa biết ai mới là người thật sự người em cần
Người nói yêu anh là em, người nói chia tay cũng là em
Nhưng người chịu đau đó... không phải em, tại sao lại là anh?
Một thằng tự kỉ trong đêm lạnh, anh phải làm gì đây em?
Từng hạt mưa rớt rơi trên thềm xưa
Ngắm giấc mơ khi xưa giờ cũng đã quá thừa
Tình mình đã chết theo những chiều mưa
Hãy quên đi... khi tình đã vỡ tan
Em cũng đã từng nói, nói chia tay thì không thể quay lại
Niềm đau chôn kín vào tim bây giờ nó cũng đã nhạt phai
Đánh đổi tất cả mọi thứ thì cũng chỉ vì một chữ yêu
Để rồi nỗi đau hôm nay nhận lấy ai thấu cho anh... em có hiểu?
Vứt bỏ đi tất cả những gì nó đã từng thuộc về em
Chôn vùi vào cát, ném vào quá khứ... hai chữ kết thúc nó đi kèm
Anh cố che đậy lấy cảm xúc để nước mắt không tuôn trào
Phải giả tạo với bản thân để nỗi đau ngừng hư hao
Anh nghĩ là...
Có phải anh quá yếu đuối trong trò chơi em tạo ra
Để hôm nay cái giá phải trả là anh đã mất tất cả
Ừ anh khờ không nhận ra những giả dối trong tình yêu
Cứ im lặng và tha thứ mà đâu biết em đã đểu
Yêu thật lòng thì người ta nói sao anh quá luỵ tình
Yêu giả dối thì lại không phải là bản chất của chính mình
Trốn chạy đi quá khứ, anh đi lạc trong nỗi đau
Đối diện với hiện tại đứng nhìn em với người sau
Từng hạt mưa rớt rơi trên thềm xưa
Ngắm giấc mơ khi xưa giờ cũng đã quá thừa
Tình mình đã chết theo những chiều mưa
Hãy quên đi... khi tình đã vỡ tan
Ngày hôm qua anh từng nghĩ không gì chia cắt được đôi ta
Và hôm nay chính em đã xoá những kỉ niệm của anh vào nhạt nhoà
Yêu thật lòng nhận lại giả dối, vô tình em đến đời anh
Chỉ là vở kịch khuất sau hoàn hảo, ngày qua ngày trôi qua chóng nhanh
Từng đêm trắng anh ngồi ôm lại những kí ức mơ hồ mỏng manh
Còn đâu những lời em hứa không xa rời và luôn bên anh
Cũng chỉ hi vọng cảm xúc nhất thời đưa anh tìm vào màn đêm sâu lắng
Nhặt lại kỉ niệm đổ vỡ mà em đem đi về vùng hoang vắng
Cảm ơn em người yêu cũ, giờ là mới của người ta
Em vội đến vội đi, vội rời xa vội nhạt nhoà
Cũng trong vòng tay kí ức người từng siết chặt đôi vai
Biến mất dần trong nắng sương mai thế nhưng niềm đau là mãi mãi
Còn không em hình bóng nhỏ theo anh dạo bước đường về mưa
Còn không cậu học trò nghèo bên người yêu xinh xắn của ngày xưa
Còn không em kí ức cuộc tình dẫu là buồn mà sao vẫn nhớ
Còn không em nước mắt lệ sầu rơi rớt mãi bỗng hoá cơn mơ
Này người ơi hãy thứ tha cho tình em
Xin anh hãy quên đi những lời ngày xưa ước hẹn
Vì em đã... đã hết yêu anh người ơi
Nhắm mắt buông lơi, tình mình chỉ có thế thôi
No comments:
Post a Comment