Buông
CJay
GENRE Biết bao đêm suy tư ta say mèm
Biết bao năm mình rơii
Vòng xoáy yêu thương, bon chen và thù hận
Biết bao lâu tình vơii
Ta Đi ngang qua nhau, mang theo thương đau và đắng cay
Cơ mà, vui, đau, vương, buông ta chọn bấu víu lúc ban đầu
Em à
Ngày đó, nếu như ngày đó
Ta chọn giả dối lấp đi ngày tàn bằng câu hỏi khó
Rằng ta có yêu nhau?
Hay yêu hình hài phản chiếu trong nhau?
Là do cảm giác cho nhau?
Hay do lòng người chẳng rõ nông sâu?
Có chăng là tôi làm em u sầu
Thời gian như ngừng đọng
Những cung đường mình từng qua những cuốn sách mình từng đọc
Để mặc cho dòng thời gian lặng trôi
Viên đạn cuối là những gì em tặng tôi
Sự cô đơn thứ cuối cùng ta học được
Độc dược là thứ ẩn hiện sau bờ môi
Đi sâu thật sâu vào trong bóng đêm, vì nhau mà ta phải quay cuồng
Cào xé linh hồn nhau bằng những vết thương, vì ta là hai kẻ điên rồ
Tôi thu mình trong vòng quay rối ren, đắm chìm trong khói men cố nói lên
Nhớ em, tôi nhớ emmmm
Em à ngày đó
Giá như ngày đó
Anh chọn lùi bước trước khi lựa chọn một cung đường khó
Thì anh đã cho đi cái tôi nặng nề, đổi lấy đôi môi trên con đường về
Thì em đã cho tôi một câu trả lời
Có chăng là tôi làm em u sầu
Cũng có khi là em làm tôi đau?
Là tại lương duyên mình sầu
Đi qua vòng quay rồi lại vương duyên tình đầu
Mình đi qua đời nhau, vui xong rồi đau
Hai kẻ bình thường trong trại thương điên hình cầu Và tôi điên cuồng đuổi theo giấc mơ mỗi ngày
Say mèm, gây sự vào trong tối nay
Kiếm nhiều tiền to vào trong túi đầy
Vì tôi đã căm thù cả thế giới này
Mở mắt chơi vơi giữa căn phòng trống trơn
Chỉ tôi một mình
Chửi bới mông lung khiến tôi tỉnh giữa đêm
Thoáng mơ chợt tỉnh
Và tôi như đuổi theo những hồn ma
Bóng ma quá khứ trước tương lai đang còn xa
Ta bị chi phối bởi thời gian bởi không gian bởi quá khứ bởi tương lai
Trước khi chợt nhận ra ta chỉ còn ta
Có khi là vì tôi quá đau
Và rồi chính tôi trong quay cuồng
Tìm ra chính tôi không u buồn
Tìm ra ngày ta không thuộc về nhau
Là ngày mà tôi được sống là chính tôi
Như một cảm giác được tự do, một mình vùng vẫy trước đám đông hò reo
Tôi chợt nhận ra, một vài điều thật lạ, điều vừa chuyển biến tâm hồn tôi về ngày hạ
Chìm trong cơn bão cuốn ta trôi
Đi về đâu
Là do cơn bão cuốn đôi ta đi về nhau
Và do cơn bão cuốn đôi ta xa rời nhau
Nên yên bình là tâm bão
Em à giờ đây
Đứng giữa trời mây
Tôi chọn độc bước, bước trên lựa chọn, người không ở đấy
Vì ta đã cho đi con tim nồng nàn, để ta sống an nhiên cho qua tuần hoàn
Tình yêu hóa thân ta y như phượng hoàng
Để ta lột xác
Biết bao năm mình rơii
Vòng xoáy yêu thương, bon chen và thù hận
Biết bao lâu tình vơii
Ta Đi ngang qua nhau, mang theo thương đau và đắng cay
Cơ mà, vui, đau, vương, buông ta chọn bấu víu lúc ban đầu
Em à
Ngày đó, nếu như ngày đó
Ta chọn giả dối lấp đi ngày tàn bằng câu hỏi khó
Rằng ta có yêu nhau?
Hay yêu hình hài phản chiếu trong nhau?
Là do cảm giác cho nhau?
Hay do lòng người chẳng rõ nông sâu?
Có chăng là tôi làm em u sầu
Thời gian như ngừng đọng
Những cung đường mình từng qua những cuốn sách mình từng đọc
Để mặc cho dòng thời gian lặng trôi
Viên đạn cuối là những gì em tặng tôi
Sự cô đơn thứ cuối cùng ta học được
Độc dược là thứ ẩn hiện sau bờ môi
Đi sâu thật sâu vào trong bóng đêm, vì nhau mà ta phải quay cuồng
Cào xé linh hồn nhau bằng những vết thương, vì ta là hai kẻ điên rồ
Tôi thu mình trong vòng quay rối ren, đắm chìm trong khói men cố nói lên
Nhớ em, tôi nhớ emmmm
Em à ngày đó
Giá như ngày đó
Anh chọn lùi bước trước khi lựa chọn một cung đường khó
Thì anh đã cho đi cái tôi nặng nề, đổi lấy đôi môi trên con đường về
Thì em đã cho tôi một câu trả lời
Có chăng là tôi làm em u sầu
Cũng có khi là em làm tôi đau?
Là tại lương duyên mình sầu
Đi qua vòng quay rồi lại vương duyên tình đầu
Mình đi qua đời nhau, vui xong rồi đau
Hai kẻ bình thường trong trại thương điên hình cầu Và tôi điên cuồng đuổi theo giấc mơ mỗi ngày
Say mèm, gây sự vào trong tối nay
Kiếm nhiều tiền to vào trong túi đầy
Vì tôi đã căm thù cả thế giới này
Mở mắt chơi vơi giữa căn phòng trống trơn
Chỉ tôi một mình
Chửi bới mông lung khiến tôi tỉnh giữa đêm
Thoáng mơ chợt tỉnh
Và tôi như đuổi theo những hồn ma
Bóng ma quá khứ trước tương lai đang còn xa
Ta bị chi phối bởi thời gian bởi không gian bởi quá khứ bởi tương lai
Trước khi chợt nhận ra ta chỉ còn ta
Có khi là vì tôi quá đau
Và rồi chính tôi trong quay cuồng
Tìm ra chính tôi không u buồn
Tìm ra ngày ta không thuộc về nhau
Là ngày mà tôi được sống là chính tôi
Như một cảm giác được tự do, một mình vùng vẫy trước đám đông hò reo
Tôi chợt nhận ra, một vài điều thật lạ, điều vừa chuyển biến tâm hồn tôi về ngày hạ
Chìm trong cơn bão cuốn ta trôi
Đi về đâu
Là do cơn bão cuốn đôi ta đi về nhau
Và do cơn bão cuốn đôi ta xa rời nhau
Nên yên bình là tâm bão
Em à giờ đây
Đứng giữa trời mây
Tôi chọn độc bước, bước trên lựa chọn, người không ở đấy
Vì ta đã cho đi con tim nồng nàn, để ta sống an nhiên cho qua tuần hoàn
Tình yêu hóa thân ta y như phượng hoàng
Để ta lột xác
No comments:
Post a Comment