Ai Ngờ
Quang Chợ Lầm
GENRE Nhớ đến quá khứ thêm u sầu
Xin mang kí ức kia chìm sâu
Dặn lòng mình chẳng thể nào được nhớ nhưng có quên được đâu
Người mình từng thương như vậy
Những lời mật ngọt còn đây
Sao giờ đớn đau thế này?
Có niềm vui, trên khuôn mặt luôn nở nụ cười
Nhưng nỗi đau, anh che dấu thì chẳng thể nào ngoai nguôi
Bao lâu nay anh chất chứa mà chẳng thể nói nên lời
Những câu hứa,và sự thật phũ phàng ta nào có muốn phanh phui!
Yêu em anh muốn cho đi tất cả
Yêu em chẳng ngờ có ngày rời xa
Anh như nhà sư chẳng thể thiền định vì gặp phải đúng loài dạ xoa
Vì yêu em nhiều nhiều để sau tất cả con tim này đã bị lão hoá
Trong đêm say, tâm tư anh như là cánh diều
Dù cố giải thoát theo gió mặc bay mà vẫn bị buộc chặt bởi sợi dây
Em đâu hay, cơn đau nó như vòng tuần hoàn lặp đi lặp lại
Mà chẳng thể nào nhanh chóng tan biến khỏi nơi đây
Do ai hay là do số phận đã sắp đặt
Đang yêu đang cháy trong ngọn lửa tình mà nay đã bị dập tắt
Như lạc vào trốn thần tiên đầy đủ những thanh âm và màu sắc
Đang trọn niềm vui bên bên đời nào ngờ bị lũ quỷ tha ma bắt
Em đâu hay đâu ngờ rằng ta sẽ mất nhau
Trong lòng người đớn đau thì có lẽ trong em đau sẽ nhiều hơn
Cố vững bước tiếp tục mà lệ rơi trên khoé mi
Người thấy chi và đâu biết em đang nghĩ gì?
Nhớ đến quá khứ thêm u sầu
Xin mang kí ức kia chìm sâu
Dặn lòng mình chẳng thể nào được nhớ nhưng có quên được đâu
Người mình từng thương như vậy
Những lời mật ngọt còn đây
Có lẽ là anh còn yêu em nhiều lắm
Nhưng vì thói quen anh đã quen với ngày vắng
Thất bại lớn nhất trong cuộc đời anh là chỉ biết nhìn em đi xa
Rồi đổi thừa cho số phận là mình gặp nhiều bão tap phong ba
Vì tình đủ lớn nhưng không thể bằng chữ tôi
Sau những cuộc cãi vã em coi anh như thằng tồi
Khi anh buông những lời sắt mỏng
Mà em chẳng thể tha thứ
Em nói ra lời chia tay anh cũng
Ừ thì đành thôi
Tâm trí em nhiều lần là phạm nhân ở nơi ngục tù
Còn là thằng băm trợn và chẳng bao giờ muốn đi tu
Chẳng giải thoát em ra
Chẳng làm được như người hùng
Anh đâu có sức mạnh như trong tiểu thuyết của kim dung
Có phải em luôn coi anh là gai ở trong mắt
Như việc hận thằng cai ngục giam mình sau xong sắt
Hay do em đang cố để tỏ ra một cách lạnh lùng
Trong khi lòng đang chất chứa cả một bầu trời nhớ nhung
Em đâu hay đâu ngờ rằng ta sẽ mất nhau
Trong lòng người đớn đau thì có lẽ trong em đau sẽ nhiều hơn
Cố vững bước tiếp tục mà lệ rơi trên khoé mi
Người thấy chi, và đâu biết em đang nghĩ gì?
Nhớ đến quá khứ thêm u sầu
Xin mang kí ức kia chìm sâu
Dặn lòng mình chẳng thể nào được nhớ
Nhưng có quên được đâu
Người mình từng thương như vậy
Những lời mật ngọt còn đây
Sao giờ đớn đau
Em đau thế này
Em đâu hay đâu ngờ rằng ta sẽ mất nhau
Trong lòng người đớn đau thì có lẽ trong em đau sẽ nhiều hơn
Cố vững bước tiếp tục mà lệ rơi trên khoé mi
Người thấy chi, và đâu biết em đang nghĩ gì?
Xin mang kí ức kia chìm sâu
Dặn lòng mình chẳng thể nào được nhớ nhưng có quên được đâu
Người mình từng thương như vậy
Những lời mật ngọt còn đây
Sao giờ đớn đau thế này?
Có niềm vui, trên khuôn mặt luôn nở nụ cười
Nhưng nỗi đau, anh che dấu thì chẳng thể nào ngoai nguôi
Bao lâu nay anh chất chứa mà chẳng thể nói nên lời
Những câu hứa,và sự thật phũ phàng ta nào có muốn phanh phui!
Yêu em anh muốn cho đi tất cả
Yêu em chẳng ngờ có ngày rời xa
Anh như nhà sư chẳng thể thiền định vì gặp phải đúng loài dạ xoa
Vì yêu em nhiều nhiều để sau tất cả con tim này đã bị lão hoá
Trong đêm say, tâm tư anh như là cánh diều
Dù cố giải thoát theo gió mặc bay mà vẫn bị buộc chặt bởi sợi dây
Em đâu hay, cơn đau nó như vòng tuần hoàn lặp đi lặp lại
Mà chẳng thể nào nhanh chóng tan biến khỏi nơi đây
Do ai hay là do số phận đã sắp đặt
Đang yêu đang cháy trong ngọn lửa tình mà nay đã bị dập tắt
Như lạc vào trốn thần tiên đầy đủ những thanh âm và màu sắc
Đang trọn niềm vui bên bên đời nào ngờ bị lũ quỷ tha ma bắt
Em đâu hay đâu ngờ rằng ta sẽ mất nhau
Trong lòng người đớn đau thì có lẽ trong em đau sẽ nhiều hơn
Cố vững bước tiếp tục mà lệ rơi trên khoé mi
Người thấy chi và đâu biết em đang nghĩ gì?
Nhớ đến quá khứ thêm u sầu
Xin mang kí ức kia chìm sâu
Dặn lòng mình chẳng thể nào được nhớ nhưng có quên được đâu
Người mình từng thương như vậy
Những lời mật ngọt còn đây
Có lẽ là anh còn yêu em nhiều lắm
Nhưng vì thói quen anh đã quen với ngày vắng
Thất bại lớn nhất trong cuộc đời anh là chỉ biết nhìn em đi xa
Rồi đổi thừa cho số phận là mình gặp nhiều bão tap phong ba
Vì tình đủ lớn nhưng không thể bằng chữ tôi
Sau những cuộc cãi vã em coi anh như thằng tồi
Khi anh buông những lời sắt mỏng
Mà em chẳng thể tha thứ
Em nói ra lời chia tay anh cũng
Ừ thì đành thôi
Tâm trí em nhiều lần là phạm nhân ở nơi ngục tù
Còn là thằng băm trợn và chẳng bao giờ muốn đi tu
Chẳng giải thoát em ra
Chẳng làm được như người hùng
Anh đâu có sức mạnh như trong tiểu thuyết của kim dung
Có phải em luôn coi anh là gai ở trong mắt
Như việc hận thằng cai ngục giam mình sau xong sắt
Hay do em đang cố để tỏ ra một cách lạnh lùng
Trong khi lòng đang chất chứa cả một bầu trời nhớ nhung
Em đâu hay đâu ngờ rằng ta sẽ mất nhau
Trong lòng người đớn đau thì có lẽ trong em đau sẽ nhiều hơn
Cố vững bước tiếp tục mà lệ rơi trên khoé mi
Người thấy chi, và đâu biết em đang nghĩ gì?
Nhớ đến quá khứ thêm u sầu
Xin mang kí ức kia chìm sâu
Dặn lòng mình chẳng thể nào được nhớ
Nhưng có quên được đâu
Người mình từng thương như vậy
Những lời mật ngọt còn đây
Sao giờ đớn đau
Em đau thế này
Em đâu hay đâu ngờ rằng ta sẽ mất nhau
Trong lòng người đớn đau thì có lẽ trong em đau sẽ nhiều hơn
Cố vững bước tiếp tục mà lệ rơi trên khoé mi
Người thấy chi, và đâu biết em đang nghĩ gì?
No comments:
Post a Comment